THÍCH CON TRAI? TẠI SAO KHÔNG?
Sự thật không phải khi nào cũng như người khác nghĩ.
Và tôi sẽ chứng minh điều đó ngay sau đây...
Từ xưa, khi mới sinh ra, thượng đế đã ban cho tôi cơ
thể của một thằng con trai theo đúng nghĩa.
Từ đó đến nay, hơn 25 năm, tôi vẫn sống trong thân
xác của một thằng con trai.
Tôi trân trọng điều mà Ngài ban cho tôi và gia đình
tôi.
Nhưng sự thật luôn là sự thật, dù tôi có muốn che giấu
như thế nào đi chăng nữa thì đến một ngày nào đó nó cũng sẽ lộ ra không sớm thì
muộn...
Tôi luôn cảm thấy thoải mái, vui vẻ, hạnh phúc khi
được sống với con người thật của chính mình. ..
Một ngày giữa tháng 5 của 2 năm về truớc, tôi và em
chia tay. Câu chuyện tình suốt gần 6 năm đã có hồi kết. Một cái kết buồn, càng
buồn hơn khi phải tự tay viết ra những dòng cuối cùng ngập tràn trong nước mắt.
Những ngày sau đó, nỗi buồn và sự cô đơn cứ quanh quẩn,
dày xéo kéo cày trên tâm hồn tôi từng giây từng phút như con trâu điên đang cố
húc đổ một cây trụ nhỏ bé ngang một gốc cây cổ thụ mỏng manh dễ gãy được tạo
nên từ bê tông cốt thép. Nó đập tan những mơ ước hoài bão trong con nguời tôi.
Nó biến tôi thành một cỗ máy vô tri vô giác. Thân xác tôi tiều tụy, hoang tàn
như một căn nhà hoang còn sót lại sau chiến tranh giải phóng miền Nam ở giữa thủ
đô Hà Nội.
Nhưng cũng chính từ đó, tôi nhận ra được thân phận
thật sự của mình. Tôi dần thay đổi bản thân, từ một người bi quan trở nên lạc
quan, yêu đời hơn. Mặc kệ việc đằng sau ẩn sâu bên trong cơ thể mạnh mẽ đó là một
tâm hồn nhạy cảm, dễ vỡ, yếu đuối như con cá chuối nướng than.
Thay vì buồn bã, than trách số phận, tôi chuyển sang
vui vẻ và thầm cảm ơn em vì đã rời xa tôi để hôm nay tôi nhận ra giá trị thực sự
của mình. Không còn là một đứa con trai như ngày xưa nữa...tôi đã có thể đối diện
với sự thật về chính bản thân mình....
Tôi đã sống cô đơn một thời gian dài, không có bất cứ
bóng hồng nào bên cạnh. Ngày nào cũng vậy, 8 tiếng giấu xác trong văn phòng
công ty, 16 tiếng còn lại dành cho ăn, ngủ và thư giãn theo kế hoạch. Ngày thường
cũng như ngày nghỉ, ngày lễ cũng như ngày tết, ngày 15 cũng như ngày rằm, có
trăng cũng như không sao. Lâu ngày sinh nghi, một hôm khi đi ăn cơm trưa, thằng
bạn thân hỏi tôi rằng:
-Ê ku, hỏi thật nha. Chú có bóng không vậy ?
Theo bạn thì tôi sẽ làm gì? Tôi nên chửi thẳng vào mặt
nó và nói rằng nó là một thằng ngu nhất lịch sử nước Việt Nam và còn lan sang lịch
sử thế giới. Hay chỉ nhẹ nhàng giải thích cho nó hiểu con người thật của tôi.
Riêng tôi, tôi chọn phương án 2 nhưng nó ép tôi chọn
thêm phương án 1, tôi trả lời nó với một giọng điệu hết sức nhân nhượng:
- Chú là một con người bình thường, anh biết điều
đó, không ai trên thế giới này phủ nhận điều đó.
- Đúng . - Nó lắng nghe và thích thú, hồi hộp nghe
tôi thú nhận sự thật. Tôi tiếp:
- Chú có đủ tài năng và hiểu biết hay thậm chí là dư
thông minh để biết anh là người như thế nào.
- Cứ coi là vậy đi. Nhưng anh muốn nghe câu trả lời
từ chú.- Nó vẫn tập trung vào câu chuyện, nó hồi hộp lắng nghe câu trả lời từ
tôi xem có đúng như điều nó nghĩ.
- Ok. Anh không muốn nói thẳng ra nhưng nếu chú muốn
thì anh tới bến luôn.
- Tới luôn đi ku.
- Mày có mắt không vậy? Hay cái tao thấy trên đầu
mày chỉ là 2 hòn bi màu mè gắn làm cảnh cho gương mặt thêm sinh động. Nghĩ sao
mà mày không biết tao có bóng hay không? Ở với nhau bao tháng ngày rồi, chứ có
phải mới 1 vài năm đâu. Tao xin trịnh trọng tuyên bố cho mày biết, tao có bóng.
Ok chưa?
Nó tức lắm, nhưng nghe câu cuối, nó cười ha hả giữa
trưa sài gòn nắng muốn nổ con mắt. Nó trố mắt nhìn tôi một hồi rồi phán như
đúng rồi:
- Biết ngay mà, anh nghi lắm. Kkk
Tôi chẳng biết nó khùng thật hay giả vờ khùng. Khùng
do vô tình hay cố ý, có luyện tập hay không. Có lẽ phải đứng ngoài nắng chờ tới
lượt được lấy cơm mà tư duy nó bị ảnh hưởng rồi cũng nên. Cái điều đơn giản vậy
mà cũng không biết. Người bình thường với IQ khoảng 80-100 cũng có thể nhận ra
chỉ sau 1 lần nhìn. Vậy mà nó, cái thằng luôn tự hào với IQ trên dưới 120, giờ
nó hỏi tôi một câu ngớ ngẩn nhất năm hay có thể nói là cả thế kỷ qua. Tôi cũng
xin được nói thẳng là trên thế giới này, 100 thằng to con mà đứng ở đây giờ này
thì cũng 99 thằng có bóng. Sai sót 1 thằng không có bóng là do nó đứng trong
bóng râm, hoặc nó đang thuộc quyền quản lý của âm phủ. Tôi chỉ xuống mặt đường,
nơi nó đang đứng, nói nhỏ:
- Chú mày cũng có bóng đó.
Nó đứng hình vài giây, hình như vi xử lý bị quá tải
sau khi nghe tôi nói . Khoảng nửa phút sau nó mới nhận ra rằng chỉ còn mình nó
đang đứng giữa trưa với cái bóng của nó...
....Thực sự thì sau khi trải qua một quá trình dài
tham gia hội FA, tôi nhận ra rằng mình thích con trai nhiều hơn, đặc biệt là
trai đẹp. Cũng chẳng biết tại sao tôi lại thay đổi như vậy. Nhưng biết làm sao
được khi mà bản tính, cái con người thực sự trong mình trỗi dậy vượt ra khỏi tầm
kiểm soát của não bộ.
Sau nhiều lần đi chơi với bạn bè, tôi được tiếp cận
với con trai nhiều hơn. Tôi dần có cảm tình và niềm vui với con trai, tôi thích
chơi với con trai mỗi khi đi biển.
Trải qua một thời gian làm quen, tìm hiểu, nghiên cứu
về con trai tôi cũng rút ra được một so kinh nghiệm cho riêng mình.
Thường thì con trai ở vùng biển to hơn và đẹp hơn là
con trai vùng núi. Con trai vùng đồng bằng thì chẳng biết đâu mà lần. Thật giả
lẫn lộn. Có khi trông thì to con mà bên trong rỗng tuếch chẳng có gì, hay có
thì cũng chỉ là thứ bùn đất vớ vẩn. Các chị em cũng thường thích con trai vùng
biển vì nó to và hầm hố. Cái vẻ đẹp bên ngoài của trai xứ biển thì muôn hình
muôn vẻ. Đặc biệt con trai vùng biển thường cất giấu trong mình những viên ngọc
quý.
Nhiều lần tôi được chứng kiến cảnh người ta lột trần
nó ra mà thấy ghê ghê. Nhưng muốn lấy ngọc thì phải làm thịt nó khi còn sống.
Con trai có rất nhiều ứng dụng vào thực tế như trạm khắc... Đặc biệt ngọc trai
được xem như là một món đồ trang sức khá là hấp dẫn với phái đẹp.
Tôi phải thú nhận là tôi thích con trai vì các món
ăn làm từ con trai khá là hấp dẫn. Đó chỉ là sở thích của riêng tôi. Mà đã là sở
thích thì không ai giống ai phải không các bạn...hihi...
Tất nhiên, tôi luôn cảm
thấy hạnh phúc vì được làm một đứa con trai trong kiếp người này...và sự thật
thì luôn là sự thật.kkkk........chúc các bạn vui vẻ...
"Con trai" và một thời để nhớ!
ReplyDeletehihi
Delete